Thơ bệnh nhân tặng các Bác sĩ tại Trung tâm YHHN&UB - Bệnh viện Bạch Mai
Tôi bị bệnh ung thư
Mặt đã sưng, tím tái
Cổ bạnh to, không quay đi, quay lại
Sự xanh tươi, chắc chỉ dăm bảy tuần
Người mách có thầy lang chữa giỏi như thần
Thuốc rẻ hơn bèo, vô độc hại
Người mách đi nước ngoài có nhiều phương pháp mới
Làm đông lạnh, nút mạch, bỏ đói tế bào…
Người bảo: ăn lá lược vàng, gan cóc… hiệu nghiệm làm sao
Uống nước Nô-ny, thực phẩm chức năng, chăm cúng bái
Người gửi sách “Dịch ma cân kinh” khuyên kiên trì nhẫn nại
“Gạo nức, muối rang”, “đu đủ nướng, thuốc phiện đen”…
Vợ, con thổn thức đêm đêm
Nước mắt thẫm dần chăn gối
Nhiều ngả đường, càng nhiều bối rối
Từng phút, từng giây thần chết mời chào
Xin vào viện K xem sao?
Nhưng nghe nói bệnh nhân đông quá
Xin vào Bạch Mai cũng có nhiều “phép lạ”
Chiến thắng tử thần phải nhanh từng giây
Tôi đã đến đây…
Trung tâm Y học hạt nhân và Ung bướu
Người bệnh đông, giường nằm thiếu
Nhân viên mồ hôi ướt đẫm áo Blu
Trận chiến này, cần lắm sự vô tư
Nhìn bác sỹ, biết mình chiến thắng
Bình tĩnh, ôn tồn, điềm đạm
Thông minh, sâu sát, kịp thời
Sau những đợt truyền đời đã trả tôi nụ cười
Thở bình thường, nói nghe đã rõ
Tôi thử hát tiếng lòng nho nhỏ
Mà thấy tâm hồn bay cao
Kinh phí, chi tiêu… tốn kém mấy đâu
Muốn nói lời cảm ơn cũng khó
Đi như chạy, tiết kiệm từng lời nho nhỏ
Hiểu nhau qua ánh mắt, nụ cười
Mỗi lần ra viện, cứ day dứt trong tôi
Nợ quá nhiều: sự vô tư, giỏi giang… của bác sỹ
Vì sự sống mà bao ngày đêm không nghỉ
Tô đẹp thêm hai tiếng “lương y”
Tôi biết căn bệnh hiểm nghèo đeo bám tôi, tôi chẳng sợ gì
Vì tôi có “từ mẫu” trẻ trung, dũng cảm
Có tấm lòng người thầy thuốc Việt Nam trong sáng
Có ánh dương soi, cây đời tươi tốt đơm hoa…
Hà nội ngày 4 tháng 4 năm 2010
Nguyễn Đăng Bảy